Ở một bản làng xa xôi thuộc tỉnh Tuyên Quang, cuộc sống của gia đình anh Giàng Seo Cố, 27 tuổi, dân tộc Mông, đang phải đối mặt với những khó khăn không lường trước. Mới đây, một tai nạn bất ngờ đã xảy ra, làm cuộc sống vốn đã khó khăn của anh và gia đình trở nên chật vật hơn.
Tai nạn xảy ra vào một buổi chiều trong cơn mưa lớn khi anh Cố trên đường về nhà. Do đường trơn, anh đã tự ngã và phải chịu chấn thương nặng: gãy xương tay và gãy cổ xương đùi. Đây là chấn thương phức tạp đòi hỏi phẫu thuật và thời gian hồi phục dài. Tai nạn không chỉ khiến anh Cố bị thương nặng mà còn làm tương lai của anh và gia đình dường như bị đóng sập.
Sau thời gian điều trị tại bệnh viện ở quê nhà không khả quan, anh Cố được chuyển xuống Hà Nội, điều trị tại Bệnh viện Việt Đức. Tại đây, các bác sĩ đã tận tình giúp đỡ, nhưng chi phí phẫu thuật và điều trị đang trở thành gánh nặng tài chính quá lớn với gia đình nghèo khó này.
Chị Sùng Thị Hồng, vợ anh Cố, vẫn ngày đêm túc trực bên chồng. Đôi mắt chị hằn sâu vì thiếu ngủ, gương mặt tiều tụy nhưng vẫn ánh lên một tia hy vọng mong manh. Chị Hồng tâm sự trong nghẹn ngào: ‘Gia đình em đã không có điều kiện từ trước đến giờ. Giờ chồng bị bệnh như thế này, chúng em phải bán cả trâu, lợn. Em và bố cầm 7 triệu xuống Hà Giang, sau đó xuống đây mổ, lại phải vay mượn tiếp.’
Chi phí điều trị không hề nhỏ, bao gồm tiền phẫu thuật, tiền thuốc men đặc trị, chi phí nằm viện và cả tiền ăn uống, đi lại cho người nhà túc trực. Với một hộ nghèo ở miền núi xa xôi, những con số này giống như một ngọn núi khổng lồ, tưởng chừng không thể vượt qua.
Hoàn cảnh gia đình anh Giàng Seo Cố hiện tại thực sự khó khăn. Trong nhà không có của ăn của để, không có một khoản tiết kiệm nào đáng kể. Tài sản lớn nhất, thứ giúp họ duy trì cuộc sống qua bao năm tháng đói nghèo, là con trâu duy nhất. Việc bán đi con trâu đồng nghĩa với việc họ đang bán đi cả kế sinh nhai, bán đi cả một phần tương lai để giành lấy sự sống, giành lấy cơ hội được đi lại, được lao động cho anh Cố.
Trong những ngày này, anh Giàng Seo Cố nằm trên giường bệnh, nỗi đau thể xác hành hạ từng giờ. Nhưng nỗi đau lớn hơn cả là nỗi lo cho vợ con. Anh không biết khi nào mình có thể trở lại nương rẫy, khi nào mình có thể lại cõng con, lại bế con đi chơi.
Một mình gia đình anh Cố sẽ rất khó để vượt qua giai đoạn sóng gió này. Họ đang cần lắm những bàn tay sẻ chia, những tấm lòng nhân ái từ cộng đồng, giúp anh Giàng Seo Cố có thêm động lực để chiến đấu với bệnh tật, sớm trở về với tổ ấm của mình. Mọi sự giúp đỡ dù nhỏ bé nhất cũng là nguồn động viên to lớn cho gia đình anh Giàng Seo Cố trong lúc khó khăn này.